Trước Race mình có mặt ở Đà Lạt vào sáng thứ 6, ăn sáng, lấy bib xong thì làm 1 giấc hơn 2 tiếng, 6h tối thì xuất phát. Buổi sáng sớm mình đã cảm thấy rất không ổn vì hoàn toàn không ngủ được trên xe bus + thêm bị đau đầu, tức ngực khó thở có thể là do xoang, ho nhiều dẫn đến cơ thể rất mệt mỏi. May sao trưa đó mình ngủ được cho nên có chút tự tin khi xuất phát. Tuy nhiên thì trước race này mình cũng không hy vọng nhiều lắm do là chấn thương từ đợt BY trước, mình vẫn luôn lo sợ nó sẽ tái phát lại khi mà khối lượng đi của mình hơi nhiều.
Đúng 18h tối thì mình xuất phát. Lúc xuất phát đứng cạnh những elite và những người chạy giỏi mình thoáng có suy nghĩ rất tự ti và mình biết bản thân thấp bé không hề tự tin mà đứng đây được. Nhưng rồi một lúc sau thì mình đã tự nhủ bản thân hãy enjoy và 1 chút tự hào vì bản thân đã dám đứng ở đây rồi.
Chạy được 1 đoạn thì mình nhớ có đoạn đốp tay với chị MC Thanh Vũ làm mình rất phấn khích 1 cú hích cho tinh thần lớn.
Stick to the plan thì mình leo Lang Biang rất ổn có lố chút time so với plan nhưng là vì BTC đã cố tình cho thêm 1-2km ở mỗi CP, qua tới CP kế thì mình đã rút lại được khoảng 10p. Đi được khoảng 15-20km mà chưa thấy chân đau, lúc này mình đã khá tự tin và tin rằng chấn thương cũ đã hoàn toàn bình phục.
Có 1 thứ mình đã không làm đúng đó là cứ tới mỗi CP thì nên tháo giày, kê chân và chườm đá. Có lẽ đây cũng là một phần nguyên do khiến mình không thể đi lâu dài được trong race lần này. Đến km thứ 31, 32 thì chân mình đã thực sự đau và mình hoàn toàn bị thuyết phục với ý nghĩ DNF.
5,6km tiếp theo thì đó thực sự là 1 cực hình, những km dài và mãi không thể tới CP tiếp theo để có thể DNF. Mình cứ vừa đi vừa ngồi bệt xuống bệ đường, dựa cây thông để nghỉ. Có vài anh chị đi qua rất tốt có hỏi thăm mình cần giúp đỡ gì không! Đó là tinh thần khi đi race, mình thật sự rất cảm ơn những lời động viên đó.
Tới CP4 thì mình ngồi cạnh đống lửa, vừa buồn vừa mệt mỏi chờ đợi khoảng 2,3 h thì lên xe về lại Startline. Trên đường về lại Homestay thì gặp đồng đội bắt đầu xuất phát cự ly 25km. Chúc họ enjoy và mình về nhà tắm rửa nghỉ ngơi. Kết thúc 1 buổi race cho cự ly 112km với quãng đường đi được là 37km và DNF.
Sau Race những bài học mình rút ra được đó là:
- Không nên chủ quan, dù chỉ là 1 chút: Nếu không có sự quá trớn ở đợt BY thì có lẽ chân mình đã không bị đau dấn đến nguyên nhân chinh cho việc DNF lần này.
- Đi trong đêm thì bản thân chưa bị giờ sinh học chi phối.
- Cơ gập hông của mình còn yếu.
- 2 đầu gối cho thấy dấu hiệu quá tải rõ ràng.
- Bắp chuối 2 chân cũng bị có tải và rất dễ bị chuột rút.
- Dí COT không phải là 1 phương án hay để đi race vì lúc này mình ko có time để enjoy cũng như dự trù cho các tình huống khó lường xảy ra trong race.
- Nên có plan bài bản và tuân thủ 1 cách tuyệt đối tránh trường hợp tiền mất tật mang mà không đem lại niềm vui cho mình được.
- Nên lên Đà Lạt sớm hơn để nghỉ ngơi và cho cơ thể quen dần không khí loãng.
- Trị dứt điểm viêm mũi dị ứng
- Xác định mục tiêu rõ ràng để enjoy race tốt hơn. Đừng cố quá.